您现在的位置是:12Bet > Ngoại Hạng Anh
Truyện Yêu Em, Tôi Bất Chấp Tất Cả_fatih karagümrük – adana demirspor
12Bet2025-03-17 10:02:52【Ngoại Hạng Anh】0人已围观
简介Tin thể thao 24H Truyện Yêu Em, Tôi Bất Chấp Tất Cả_fatih karagümrük – adana demirspor
- Xin lỗi chúng tôi không thể nhận cậu vào làm.
Lại một lần nữa bị từ chối nhưng tôi đã quen rồi.
Tôi là Nguyễn Lưu Bằng vốn là một sinh viên đại học kiến trúc đã ra trường mặc dù không thuộc loại giỏi nhưng cũng không đến nỗi nào. Nhưng ba tôi lại là một tội phạm giết người và họ khi nhìn vào lý lịch của tôi lúc nào cũng luôn miệng “ xin lỗi,ệnYêuEmTôiBấtChấpTấtCảfatih karagümrük – adana demirspor chúng tôi không thể nhận cậu” nhưng trong đôi mắt của họ tôi thấy sự khinh bỉ châm chọc.
Ha, ba tôi là tội phạm? tôi là người hiểu ông nhất, ông dành rất nhiều tình yêu cho tôi và em gái. Ông là một người chung tình, khi mẹ tôi mất ông dành tất cả tình cảm để bù đắp cho chúng tôi tình yêu của mẹ, trong khi những người đàn ông khác sẽ tìm một thứ gọi là “tình cảm mới”.
Hôm nay cũng giống như những bữa trước, tôi cầm hồ sơ xin việc thất bại vào trại giam.
- Hôm nay nhóc tới trễ thế?
Người vừa nói chuyện với tôi là một chú công an tên Hải bằng tuổi ba tôi. Nghe đâu chú ấy là một người chính trực và có tâm với công việc những ngày ba tôi bị giam nhờ chú ấy mà ba tôi không bị mấy tên tội phạm ức hiếp.
- Dạ, hôm nay cháu xin việc phỏng vấn hơi lâu.
Tôi cười gượng lấy tay gãi đầu.
- Ừ, cháu vào thăm ba mình đi.
Chắc chú ấy biết tôi đang buồn chuyện xin việc nên bảo tôi vào thăm ba chứ ngày thường chú ấy cũng rất thích trò chuyện với mấy đứa bằng tuổi tôi.
Vẫn là lồng kính ngăn cách đó vẫn là cái ghế quen thuộc đó tôi ngồi xuống và chờ đợi.
Năm phút trôi qua trong yên tĩnh.
Keeng, tiếng mở còng làm tôi chú ý.
Khuôn mặt hiền hậu chất phát nhìn tôi, tôi thấy sự yêu thương của ba mình. Ba tôi vốn là một người khá bảnh trai nhưng lúc này nhìn ông tiều tụy và ốm đi rất nhiều thậm chí râu đã dài rồi.
- Ba, dạo này ba khỏe không? Có chịu ăn cơm không? Có bị người ta ức hiếp không.
Nhìn ba tôi, tôi không giấu được nổi đau đớn và xót xa, người ba thân yêu này của tôi sao có thể là tội phạm chứ? Nhưng ông không chịu nói gì với tôi thậm chí lúc ra tòa mặc cho luật sư và thẩm phán có hỏi gì đi nữa ông cũng chỉ im lặng mà thôi, sao ông không nói với tôi hay trong đó có điều gì uẩn khuất?
- Ngày nào cũng hỏi ba như vậy, phải là ba hỏi con mới đúng chứ? Dạo này con và em khỏe không?
Lại một lần nữa bị từ chối nhưng tôi đã quen rồi.
Tôi là Nguyễn Lưu Bằng vốn là một sinh viên đại học kiến trúc đã ra trường mặc dù không thuộc loại giỏi nhưng cũng không đến nỗi nào. Nhưng ba tôi lại là một tội phạm giết người và họ khi nhìn vào lý lịch của tôi lúc nào cũng luôn miệng “ xin lỗi,ệnYêuEmTôiBấtChấpTấtCảfatih karagümrük – adana demirspor chúng tôi không thể nhận cậu” nhưng trong đôi mắt của họ tôi thấy sự khinh bỉ châm chọc.
Ha, ba tôi là tội phạm? tôi là người hiểu ông nhất, ông dành rất nhiều tình yêu cho tôi và em gái. Ông là một người chung tình, khi mẹ tôi mất ông dành tất cả tình cảm để bù đắp cho chúng tôi tình yêu của mẹ, trong khi những người đàn ông khác sẽ tìm một thứ gọi là “tình cảm mới”.
Hôm nay cũng giống như những bữa trước, tôi cầm hồ sơ xin việc thất bại vào trại giam.
- Hôm nay nhóc tới trễ thế?
Người vừa nói chuyện với tôi là một chú công an tên Hải bằng tuổi ba tôi. Nghe đâu chú ấy là một người chính trực và có tâm với công việc những ngày ba tôi bị giam nhờ chú ấy mà ba tôi không bị mấy tên tội phạm ức hiếp.
- Dạ, hôm nay cháu xin việc phỏng vấn hơi lâu.
Tôi cười gượng lấy tay gãi đầu.
- Ừ, cháu vào thăm ba mình đi.
Chắc chú ấy biết tôi đang buồn chuyện xin việc nên bảo tôi vào thăm ba chứ ngày thường chú ấy cũng rất thích trò chuyện với mấy đứa bằng tuổi tôi.
Vẫn là lồng kính ngăn cách đó vẫn là cái ghế quen thuộc đó tôi ngồi xuống và chờ đợi.
Năm phút trôi qua trong yên tĩnh.
Keeng, tiếng mở còng làm tôi chú ý.
Khuôn mặt hiền hậu chất phát nhìn tôi, tôi thấy sự yêu thương của ba mình. Ba tôi vốn là một người khá bảnh trai nhưng lúc này nhìn ông tiều tụy và ốm đi rất nhiều thậm chí râu đã dài rồi.
- Ba, dạo này ba khỏe không? Có chịu ăn cơm không? Có bị người ta ức hiếp không.
Nhìn ba tôi, tôi không giấu được nổi đau đớn và xót xa, người ba thân yêu này của tôi sao có thể là tội phạm chứ? Nhưng ông không chịu nói gì với tôi thậm chí lúc ra tòa mặc cho luật sư và thẩm phán có hỏi gì đi nữa ông cũng chỉ im lặng mà thôi, sao ông không nói với tôi hay trong đó có điều gì uẩn khuất?
- Ngày nào cũng hỏi ba như vậy, phải là ba hỏi con mới đúng chứ? Dạo này con và em khỏe không?
很赞哦!(154)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Gangwon FC vs FC Seoul, 14h30 ngày 15/3: Tin vào Gangwon FC
- Global organisations express condolences to General Secretary Nguyễn Phú Trọng’s passing
- Mê mẩn hốc nho nghìn quả của mẹ trẻ vùng núi
- Cuộc chiến không giới tuyến tập 33: Niềm vui nhân đôi đến với Hiếu
- Người Hà Nội xoay xở khi khó kiếm shipper
- Trọng Hoàng nói thật về lứa U23 ở đội tuyển Việt Nam
- 10 phim Việt có doanh thu bết bát nhất năm 2024
- Ghé thăm 3 ngôi biệt thự đẹp lộng lẫy ngỡ như ở chốn thần tiên
- Chuyện gì đang xảy ra với Bitcoin?
- Những điều cần làm ngay sau khi mua ô tô cũ... để xe vận hành tốt
热门文章
站长推荐
Án tù cho đối tượng âm mưu lật đổ chính quyền
Minh tinh "Romeo và Juliet" qua đời ở tuổi 73
2 yếu tố giúp An Residence hấp dẫn nhà đầu tư
Cuộc chiến không giới tuyến tập 12: Trung bị người nhà giục tái hôn
Top 10 doanh nghiệp CNTT Việt Nam 2022 chiếm 51% doanh thu toàn ngành
Lời khai của kẻ phóng hoả cửa hàng bán hoa giết hai người ở Sài Gòn
Chìa khoá giúp chữa lành quá khứ tổn thương
Quốc vương Abudullah: Người nghệ sĩ đi trên dây