您现在的位置是:12Bet > Nhà cái uy tín
Truyện Đệ Nhất Kiếm Thần_vatika fc
12Bet2025-03-10 14:03:46【Nhà cái uy tín】7人已围观
简介Tin thể thao 24H Truyện Đệ Nhất Kiếm Thần_vatika fc
Thanh Thành,ệnĐệNhấtKiếmThầvatika fc từ đường nhà họ Diệp.
"Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.
Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm. Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp.
"Tại sao?!"
Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.
Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Cô bé này chính là Diệp Liên, em ruột của Diệp Huyên. Khi biết tin gia tộc muốn phế truất anh trai, cô bé tuy đang mang bệnh trong người nhưng vẫn không màng tất cả mà chạy đến.
Lão già áo đen cau mày: “Diệp Liên, ngươi đang làm gì?"
Cô bé khom mình thi lễ với những người trong từ đường, run rẩy đáp: “Thưa Đại trưởng lão, đại ca Diệp Huyên vẫn là Thế tử, vì sao người lại phế huynh ấy?"
Đại trưởng lão lạnh lùng trừng cô bé: “Đây là chuyện hệ trọng của gia tộc, ngươi xen mồm vào làm gì? Đi xuống!"
Diệp Liên sợ hãi không dám nhìn thẳng vào ông ta nhưng không những không rời đi mà còn bước vào từ đường, lại thi lễ với các trưởng lão đứng hai bên: “Các vị trưởng lão, đại ca của con đang liều mạng tranh giành quyền khai thác mỏ ở Nam Sơn với nhà họ Lý, hiện giờ sống chết không rõ. Vậy mà gia tộc lại muốn phế truất huynh ấy dù không có chứng cứ, thật sự không công bằng”.
"Hỗn láo!"
Đại trưởng lão cả giận quát lên: “Việc chúng ta phế truất hắn không có chỗ cho con oắt miệng còn hôi sữa như ngươi ý kiến. Người đâu, kéo nó xuống cho ta!"
Bỗng, Thế tử vừa nhậm chức - Diệp Lang - bật cười: “Nên phạt ba mươi trượng để cảnh cáo mới phải”.
Đại trưởng lão lạnh lùng nói: “Vậy thì phạt ba mươi trượng!"
Hai gã thị vệ trong phủ nhanh chóng vọt vào.
Diệp Liên siết chặt nắm tay, thốt lên với vẻ căm giận: “Không công bằng! Đại ca con vào sinh ra tử nhiều năm qua vì gia tộc, giờ phút này vẫn liều mạng vì gia tộc! Gia tộc làm như vậy là bất công với huynh ấy!"
Một trong hai gã thị vệ vừa liếc mắt thấy Diệp Lang thì biết cơ hội để thể hiện đã tới, bèn cười gằn: “Diệp Lang thiếu gia kế thừa vị trí Thế tử là hy vọng của mọi người, ngươi ồn ào cái gì?"
Bàn tay gã vung lên, giáng thật mạnh vào Diệp Liên.
Chát!
Gò má phải của cô bé sưng tấy lên sau âm thanh lanh lảnh ấy, nhưng cô bé chỉ đưa tay lên bụm lại, tuyệt nhiên không rơi một giọt nước mắt.
Diệp Lang quan sát gã thị vệ trong chốc lát, chợt cười hỏi: “Ngươi tên gì?"
Thị vệ vội vàng hành lễ: “Thuộc hạ Chương Mộc, tham kiến Thế tử”.
Diệp Lang gật gù tán thưởng: “Ngươi khá đấy. Ta đây làm Thế tử cần mười cận vệ theo bên mình, ngươi làm một trong số đó đi”.
Chương Mộc nghe vậy thì mừng như mở cờ trong bụng, khom lưng thật sâu: “Thuộc hạ nguyện vào nước sôi lửa bỏng vì Thế tử, chết cũng không từ!"
Diệp Lang khẽ gật đầu: “Kéo nó xuống đi. Làm loạn nơi từ đường là tội không thể tha, hiểu chứ?"
Thấy sát ý nổi lên trong mắt hắn ta, Chương Mộc lập tức hiểu ý, bèn tóm lấy tóc Diệp Liên lôi cô bé ra ngoài, rồi không biết nhìn thấy gì mà khựng bước.
"Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.
Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm. Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp.
"Tại sao?!"
Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.
Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Cô bé này chính là Diệp Liên, em ruột của Diệp Huyên. Khi biết tin gia tộc muốn phế truất anh trai, cô bé tuy đang mang bệnh trong người nhưng vẫn không màng tất cả mà chạy đến.
Lão già áo đen cau mày: “Diệp Liên, ngươi đang làm gì?"
Cô bé khom mình thi lễ với những người trong từ đường, run rẩy đáp: “Thưa Đại trưởng lão, đại ca Diệp Huyên vẫn là Thế tử, vì sao người lại phế huynh ấy?"
Đại trưởng lão lạnh lùng trừng cô bé: “Đây là chuyện hệ trọng của gia tộc, ngươi xen mồm vào làm gì? Đi xuống!"
Diệp Liên sợ hãi không dám nhìn thẳng vào ông ta nhưng không những không rời đi mà còn bước vào từ đường, lại thi lễ với các trưởng lão đứng hai bên: “Các vị trưởng lão, đại ca của con đang liều mạng tranh giành quyền khai thác mỏ ở Nam Sơn với nhà họ Lý, hiện giờ sống chết không rõ. Vậy mà gia tộc lại muốn phế truất huynh ấy dù không có chứng cứ, thật sự không công bằng”.
"Hỗn láo!"
Đại trưởng lão cả giận quát lên: “Việc chúng ta phế truất hắn không có chỗ cho con oắt miệng còn hôi sữa như ngươi ý kiến. Người đâu, kéo nó xuống cho ta!"
Bỗng, Thế tử vừa nhậm chức - Diệp Lang - bật cười: “Nên phạt ba mươi trượng để cảnh cáo mới phải”.
Đại trưởng lão lạnh lùng nói: “Vậy thì phạt ba mươi trượng!"
Hai gã thị vệ trong phủ nhanh chóng vọt vào.
Diệp Liên siết chặt nắm tay, thốt lên với vẻ căm giận: “Không công bằng! Đại ca con vào sinh ra tử nhiều năm qua vì gia tộc, giờ phút này vẫn liều mạng vì gia tộc! Gia tộc làm như vậy là bất công với huynh ấy!"
Một trong hai gã thị vệ vừa liếc mắt thấy Diệp Lang thì biết cơ hội để thể hiện đã tới, bèn cười gằn: “Diệp Lang thiếu gia kế thừa vị trí Thế tử là hy vọng của mọi người, ngươi ồn ào cái gì?"
Bàn tay gã vung lên, giáng thật mạnh vào Diệp Liên.
Chát!
Gò má phải của cô bé sưng tấy lên sau âm thanh lanh lảnh ấy, nhưng cô bé chỉ đưa tay lên bụm lại, tuyệt nhiên không rơi một giọt nước mắt.
Diệp Lang quan sát gã thị vệ trong chốc lát, chợt cười hỏi: “Ngươi tên gì?"
Thị vệ vội vàng hành lễ: “Thuộc hạ Chương Mộc, tham kiến Thế tử”.
Diệp Lang gật gù tán thưởng: “Ngươi khá đấy. Ta đây làm Thế tử cần mười cận vệ theo bên mình, ngươi làm một trong số đó đi”.
Chương Mộc nghe vậy thì mừng như mở cờ trong bụng, khom lưng thật sâu: “Thuộc hạ nguyện vào nước sôi lửa bỏng vì Thế tử, chết cũng không từ!"
Diệp Lang khẽ gật đầu: “Kéo nó xuống đi. Làm loạn nơi từ đường là tội không thể tha, hiểu chứ?"
Thấy sát ý nổi lên trong mắt hắn ta, Chương Mộc lập tức hiểu ý, bèn tóm lấy tóc Diệp Liên lôi cô bé ra ngoài, rồi không biết nhìn thấy gì mà khựng bước.
很赞哦!(8)
相关文章
- Chồng lười chăm con, vợ không muốn đẻ thêm ở Hàn Quốc
- Hoa hậu Trúc Diễm: 'Có những tổn thương chỉ nghĩ đến là bật khóc'
- Sao Việt 10/3/2024: Lý Hùng U60 phong độ, Phương Anh Đào giản dị vẫn quyến rũ
- Hoa hậu Thuỳ Tiên diện vest khoe vòng 1 táo tạo
- Người nghèo cũng dùng chuyển vùng quốc tế
- Vụ chế pháo nổ khiến một người tử vong ở Đắk Lắk: Nam sinh mất thị lực mắt trái
- “Mếu dở khóc dở” vì đạo chích hoành hành bến xe dịp Tết
- Thời gian phản ứng khi bị tấn công chủ đích ở Việt Nam là... 27 ngày
- Thêm tự tin với bộ đôi khử mùi từ Nhật Bản
- Sắp có hướng dẫn mới về giá khám chữa bệnh theo yêu cầu
热门文章
站长推荐
Hiệu quả của vắc xin Covid
MC thể thao Gwak Min Seon bị pháo điện bắn trúng mặt khi đang dẫn chương trình
Bị vợ khinh vì không kiếm ra tiền
Điều không ngờ về MC Ngọc Huy Đường lên đỉnh Olympia
Bắt tổ trưởng dân phố xâm hại bé lớp 6 nhiều lần
Tạo điều kiện để người khuyết tật tiếp cận với công nghệ số
Những chàng trai sống nhờ…laptop
Hiệu phó ở Bình Dương không giảng dạy vẫn nhận lương