
Tiếng trống trường giục bước chân con Lại nhớ ngày lon ton núp sau lưng mẹ Lấm lét ánh nhìn gieo mầm mơ ước Nũng nịu hoài chẳng chịu theo cô
Thời gian thoi đưa con lớn theo những ước mơ Tóc mẹ thưa dần sợi đen, sợi trắng… Trán cha xếp nếp nhăn theo tháng năm mưa nắng Đêm ngủ giật mình thấp thỏm nhớ con xa!
Con nghẹn lòng giữa vũ trụ bao la Nhớ mẹ cha ruộng vườn lam lũ Hốt hoảng, định thần cơn mưa mùa cũ Cuốn sạch trơn nhà cửa ruộng vườn
Để con được đến trường mẹ cha đổi bằng vất vả lo toan Mẹ - manh áo cũ bạc sờn vai rách Cha cẩn thận nâng niu từng cuốn sách 365 ngày tích cóp những đồng tiền mặn chát phần con
Tiếng trống trường giục giã bước chân son Con khát khao được một lần về thăm chốn cũ Được tắm mình…đuổi chuồn chuồn trốn ngủ Để mùa thu vàng say nắng lắc lư
Con đắm chìm trong những ký ức xa xưa Những chiều mưa trần chuồng bắt mối Tối ngủ mớ hò reo rượt đuổi Bắt đền cha làm thức giấc mơ thề
Con bước chân vào giảng đường đúng vào ngày lũ về Cơm độn sắn cha ăn… Mẹ cóp nhặt đầy…mùa thu sắc nắng Để giấc mơ con chiếu sáng ánh vàng
Tiếng trống trường- Mùa thu cho con những mơ màng Gọi con về sống trong ký ức Mẹ luôn dạy con sống sao cho chân thực Phải biết khóc - cười trước dâu bể trần ai
Con đang trên đường về phía tương lai Nơi mà một ngày kia…có lẽ cha không con đứng đợi Cơn gió mùa thu con nghe lòng dịu vợi Tiếng trống trường giục giã bước chân con!
Phương Tâm
|