Ngoài hai giải thưởng Bông sen vàng cho Phim xuất sắc nhất và Phim hay nhất do Khán giả bình chọn, thì “Hoa vàng” của Victor Vũ còn nhuộm nốt mầu hai giải cá nhân là Quay phim xuất sắc và Đạo diễn xuất sắc. Đây cũng là tác phẩm điện ảnh hài hòa được cả giới chuyên môn cũng như thị hiếu của khán giả ủng hộ. Ngoài ra, việc Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh bước lên ngôi vị cao nhất còn là một sự khích lệ cũng như tín hiệu đáng mừng cho nền điện ảnh Việt trong giai đoạn hiện nay. Vì sao Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh đoạt giải Bông sen vàng thì hẳn nhiên, ai cũng sẽ đều có câu trả lời đủ khiến mình hài lòng. Đó là bởi bộ phim có quá nhiều yếu tố khiến nó “Vàng” ngay từ khi đặt lên bàn cân so sánh với nhiều ứng cử viên khác, điều chờ đợi chỉ là xem BGK liên hoan phim có đồng tình với mình hay không mà thôi.
Trước khi LHP diễn ra, rất nhiều nhà chuyên môn cũng như giới báo chí đã “dọn mâm” sẵn với nhiều ứng cử viên nặng ký. Ngoài Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanhcòn có Những đứa con của làng- bộ phim từng ẵm bốn giải tại giải Cánh diều đầu năm nay; Đập cánh giữa không trung– bộ phim đã chu du qua nhiều LHPQT cũng như giành giải Đặc biệt của BGK tại Liên hoan phim quốc tế Hà Nội lần thứ 3; là Cuộc đời của Yếnvà Người trở về, hai bộ phim gây ấn tượng với khán giả sau khi ra mắt; là Nước 2030, bộ phim nhận được nhiều tán thưởng từ LHPQT Berlin hay Trúng số, Lạc giới… cũng kịp gây ấn tượng ở khía cạnh nào đó. Có thể nói, Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanhchưa hẳn là một tác phẩm quá xuất sắc nhưng điểm “vàng” của bộ phim chính là sự hài hòa mà nó mang lại. Chọn một đề tài khó với các nhà làm phim Việt bấy lâu là mảng thiếu nhi, với các diễn viên nhí gần như mới toanh và trải nghiệm gần như chỉ dựa trên kịch bản nhưng đạo diễn Victor Vũ đã mang lại cho người xem một lát cắt cảm xúc tuổi thơ đầy trong trẻo. Âm nhạc, hình ảnh và cả những xử lý nhẹ nhàng của vị đạo diễn tưởng như chỉ mạnh ở thể loại tâm lý ly kỳ này đã mang lại cho khán giả một dư vị khóe mắt cay cay, mằn mặn nơi nụ cười. “Trong ai cũng có một tuổi thơ” và Victor Vũ, đã khơi dậy được điều đó trong tất cả khán giả đến với tác phẩm của mình, không kể là nhà làm phim, nhà phê bình hay chỉ đơn thuần là người xem bình thường. Chính điều đó đã tạo được sự đồng thuận lớn khi bộ phim bước lên bục cao nhất, giải thưởng Bông sen vàng cho phim. Việc trao Bông sen vàng cho Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanhcũng mở ra sự khích lệ, một tín hiệu vui cho điện ảnh Việt giai đoạn hiện nay. Đầu tiên, đó là sự thành công từ một mô hình làm phim mới, phương thức hợp tác góp vốn giữa nhà nước và tư nhân. Và “đứa con” đầu tiên đó đã mang cho mình một hình hài cứng cáp, đủ thuyết phục được cả về chuyên môn cũng như thu hồi vốn để tái đầu tư. Nếu ai quan tâm một chút thì cũng biết, Những đứa con của làng, cũng là thử nghiệm đầu tiên của nhà nước trong việc rót vốn cho một hãng tư nhận tự sản xuất, và ít nhiều, nó cũng cho trái ngọt.
Thứ hai, trong suốt một thời gian dài, chúng ta sa đà vào tranh cãi giữa “phim nhà nước và phim tư nhân”, “phim thương mại và phim nghệ thuật” thì nay, với Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh, ít nhất chúng ta đã có câu trả lời. Và có thể, chúng ta tiếp tục thấy nhiều “hoa vàng cỏ xanh” khác nữa ở thời gian tới, không chỉ gói gọn trong mô hình “nhà nước+tư nhân” mà ngay chính cả những nhà sản xuất phim tư nhân, cũng sẽ thu hút bởi con số doanh thu 80 tỷ cũng như giải thưởng mà Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanhmang lại.
|